Nghe gì m.i.ệng l.ư.ỡi thế gian
Tam sao thất bản chẳng màng đúng sai
Một người sắm đến vài v.ai
Trước m.ặt cười nói, sau quay nguýt l.ư.ờm.
Yêu thì củ ấu cũng tròn
Gh.ét nhau dù tốt cũng vuông bồ hòn
Sống sao được hết người thương
Chẳng ai hoàn hảo nhờ nương tiếng đời.
Dẫu nghe cũng bỏ ngoài t.a.i
Không cần giải thích những lời gi.èm ph.a
Cười người rồi đến lượt ta
Bởi luật nhân quả chẳng tha kẻ nào.
Bình tâm giữa vạn ồn ào
Chín người mười ý sống sao cho vừa…
Tập buông đi những hơn thua
Tự mình sống chẳng cậy nhờ vào ai!